Friday, November 21, 2008

[...] - 13


Bước qua đời nhau có khó lắm không nhỉ?.....chắc là khó....mà cũng có thể rất dễ. Cứ nhắm mắt mà bước qua, đừng chùn bước!
.....................
[ lặng...............................]
Hạnh phúc đến rồi đi, để lại đâu đó trong sâu thẳm tâm hồn mỗi người một ít niềm vui và một ít niềm đau. Ta cứ ngỡ rằng hạnh phúc trong tầm tay, sẽ níu giữ mãi được nó. Và rồi một buổi sáng tỉnh dậy sau giấc dài trăn trở ngột ngạt trong những cơn mơ hoang đường,ta giựt mình thảng thốt la to "Ta mất hạnh phúc rồi!" Âu cũng là hiển nhiên khi hạnh phúc đó vốn dĩ không dành cho ta. Ta cứ cố gắng dành lấy thì ta mới là kẻ đau đớn nhất.
"Hạnh phúc là sương long lanh như sao trên nụ hồng 
Một sớm về đây làm ướt mi cay 
Nhớ ngày còn chung tiếng cười còn chung lối về, ước mơ xa xôi"
[tĩnh...............]
Đôi khi bước qua cuộc đời của một ai đó, ta mới thật sự hiểu rằng đời người ngắn ngủi lắm và hạnh phúc mới tuyệt vời biết bao, dù rằng chỉ là hạnh phúc tạm thời. Nhưng hạnh phúc sẽ không bao giờ ngọt ngào nếu đó là hạnh phúc vay mượn,dành giựt của ai đó.Người chiến thắng ư? không, chỉ là "kẻ" chiến thắng mà thôi.Đó không phải là hạnh phúc của mình!
chỉ - và - sẽ - mãi - chỉ - là - hạnh - phúc - vay - mượn !
[thở...................................................]
Lấy dao cứa lên da thịt những hình hài nghệch ngoạc của quá khứ không hẳn là đau đớn.Nhưng lấy dao rạch chằng chịt lên tên của một ai đó nơi sâu thắm trái tim mình lại là chuyện khác.......đau!
Lấy kim chọc thủng kỉ niệm không hẳn sẽ quên đi.Nhưng lấy kéo cắt bỏ trái tim sẽ khác..................đau!
Con sâu ăn mòn dần quả táo
.....cạp cạp.............
cạp cạp...........
cạp cạp............
cạp cạp.............
uh, quả táo chết dần chết mòn.
"Sao mới đây xuân xanh tươi Lá thu vàng úa của đời Ta mãi ray rứt hoài trong tim bóng dáng người Dù biết mai đây như mây như sương mờ xa"
Cố gắng trút bỏ ray rứt để rồi đi từ ray rứt này đến ray rứt khác
......hoang đường!......
cố gắng bỏ quên nhưng lại vác nặng thêm nhớ nhung khác
......hoang đường!......
cố gắng nuốt trọn cơn đau lại ăn nhầm tuyệt vọng
.........hoang đường!..........
[ khóc........]
"Hạnh phúc là áng mây hồng phía trên đời người
Một sớm mình ta ngồi ngóng mây trôi
Nhớ hoài làm sao giữ đời
Làm sao giữ người, mãi mãi bên tôi"
Ta không thể giữ ai bên cạnh mình một khi ta không thể giữ nổi bản thân mình.
Không thể mang hạnh phúc cho người khi ta cứ mãi vấp té vào nỗi buồn.
Không thể mang lại tiếng cười cho người khi mãi trong ta chỉ có nước mắt.
Không thể mang lại tình yêu cho người khi ta vẫn luôn tôn thờ cô đơn
Uh,uh,uh.Vậy nên...người đi đi....đừng quay đầu nhìn lại.....đừng!
P/s : lời bài hát " giấc mơ thủy tinh" - Võ Thiện Thanh

No comments: