Friday, November 21, 2008

Dường như


Dường như em đã từng qua đây, nơi tim tôi ngu dại hay chỉ đơn giản em đã từng ghé mắt nhìn vào đời tôi. Và rồi em quay lưng bỏ đi không một lời hỏi han. Em chỉ để lại cho tôi bóng đem u tối đen kịt ánh ảm cả kiếp người....
Bước, bước, bước đi em....
Dường như em đã nắm tay tôi trong cơn say lửa tình, hay đơn giản em chạm nhẹ vào ngón tay tê dại vì dao tình chạm phải. Đê mê không hề phản kháng, em siết lấy tôi, trộn lẫn hơi thở nồng nàn của em vào tôi như một thứ bùa mê điên dại....chỉ là cơn mơ hoang đường!
Dường như em ôm lấy tôi nơi cuối đường tấp nập, nơi hoàng hôn buông mình chết giấc, nơi sương đêm rên rỉ khóc lóc khôn nguôi. Mùi hương nhẹ nhàng tóc em như khơi gợi những khao khát thầm kín nơi tim sâu u uẩn...khao khát được yêu thương ...dù chỉ là yêu thương hờ hững.
Dường như em đã lãng quên ta rồi. Em không hề nhớ tên ta, không hề biết rằng nơi đây trong sâu kín của đêm tàn hờn giận, ta vẫn nuôi lớn từng ngày yêu thương xót đắng dành riêng cho em.
Dường như em yêu bóng đem hơn ta. Em ngủ với bóng đêm, em sống với bóng đêm. Và em làm vợ bóng đêm thay vì trở thành tình nhân nhỏ bé của riêng ta. Em cố trói ta vào bóng tối, cơ hồ em có yêu ta như bóng tối không hay đơn giản ta chỉ là thú vui tiêu khiển của riêng em.
Dường như ta mới gặp em nơi thiên đường ảo mộng. Em cười, em nói, em khóc và em tan biến đi trong hư không. Ta với tay níu lấy nhưng không kịp. Ta giận bản thân ta, ta hờn bản thân ta. Ta giết bản thân ta.
......................
Dường như giữa ta là bóng đêm
Dường như giữa em là lãng quên
Tình yêu như giấc mơ trôi hoài theo kiếp đời
Làm sao tôi còn dám nói yêu người
Bình minh sẽ lên gọi nắng mai
Mùi hương tóc ai gọi nỗi u mê
Buồn ơi tôi đã xanh xao cõi hoang vu quên lối vào
Làm sao em, làm sao quên được nhau
Thấy mơ hồ bóng em giữa thiên đường đã quên
Giữa thiên đường lãng quên
Biết anh về hoang mang ôm giọt nắng
[ Dường như - Bảo Chấn - Trần Thu Hà]

No comments: