Friday, November 21, 2008

Bé đi tàu


Cậu bế bé lên tàu,mặt bé đỏ.Cậu bảo bé sốt rồi.Thế là mẹ đặt bé lên giường...bé khò khò khò từ 1h30PM đến hơn 3h40PM mới dậy.
Bé ngọ nguậy,hua hua hai cái tay xinh xinh tròn mũm mỉn,đạp đạp cái chân úc na úc núc trắng bóc vào không khí.Bé đưa tay lên gãi gãi cái đầu tròn tròn có chỏm tóc xinh xinh hình vòi nước phun gãi gãi.Lăn qua lăn lại,bé mở mắt,chum mũi hít hít như đánh hơi.Cái miệng vểnh lên,đưa mắt quét một lượt khắp phòng.Bé dậy rồi!
Mẹ lau mặt cho bé.Mẹ hỏi bé có ăn vú sữa không,bé gật gật.Ăn vú sữa xong,bé chỉ tay về phía bọc trứng gà luộc.Mẹ hỏi bé có ăn trứng gà luộc không,bé gật gật.Bé thích lòng trắng,không thích lòng đỏ.Lòng trắng bé thanh toán rất nhanh,lòng đỏ bé ậm ự ngồi mãi mới xong.Ăn trứng xong,bé lại chỉ tay về bì khoai môn sấy." Mẹ lấy cho con".Mẹ hỏi bé có ăn khoai sấy không,bé gật gật.Răng không nhiều,bé gặm miếng khoai môn như chuột gặm đá.Nhọc nhằn lắm mới ăn hết ba miếng khoai sấy.....Từ lúc thức dậy cho đến ga Nha Trang,bé xinh chỉ ăn có từng ấy.Ngoan!
Đến ga Nha Trang,bé theo mẹ xuống ga ăn tối.Cái dáng tròn xinh đi lắc lắc theo sau mẹ trông đáng yêu lắm.Bé trắng bóc,lại tròn ủm,xinh xắn,tóc quăng tít.Bé 32 tháng,nhưng biết nhiều.Nhìn bé tự nhiên muốn có con ghê gớm.
Mẹ kể xuống ga bé đòi đủ thứ.Nhưng mẹ chỉ mua cho bé hai cây chả ,một ổ bánh mì để bé ăn.Mua thêm ít cháo để bé ăn đêm.Nói vậy thôi chứ bé lấn thêm mấy miếng gà từ hộp xôi của cậu.Cậu thương bé.Vì tàu dừng ở ga Nha Trang gần 2 tiếng,thế là bé được cậu dắt dạo một vòng quanh....sân ga.Bé vừa đi vừa lắc,cái chỏm tóc trên đầu được mẹ buộc cao như cái vòi phun nước cũng lắc lắc.Cứ đi được vai bước là bé lại co chân nhảy lò cò.Bé đứng giữa sân,lắc lắc cái mông như tập thể dục.Ai đi qua thấy bé cũng phải dừng lại hun hay ngắt má một cái mới đi được.Bé đẽ thương quá mà!
Sau một lúc đừng dưới sân ga,bé thấy chán,cầm tay mẹ lắc lắc tỏ ý muốn lên lại tàu.Mẹ dắt bé lên.Bé đi ngang qua mấy phòng khác ai cũng ngoái cổ ra nhìn ,khen dễ thương quá.Lần này bé đi trước mẹ,vẫn cái dáng tròn xinh lắc lắc ấy.Bé đứng trước cửa phòng,chống nạnh một lúc rồi đưa tay xoa bụng,coi bộ lại muốn ăn nữa.Bé leo lên giường,với tay lấy gói khoai môn sấy.Lại ăn!Lão ku chọc " Cái máy xay nghiền này làm việc tốt ghê".Mẹ bé cười " Nó ăn vặt không à,cơm cháo không thích".Nghe tới cháo,bé ngẩn lên thôi không ăn khoai nữa.Quay sang mẹ và bắt đầu đòi...ăn cháo.Mẹ bé không cho,mặt bé buồn hiu.Mẹ bảo cháo này là của chú [ lão ku],tối mẹ xin chú cho con ăn.Con bé vùng vằng,đòi giật cho bằng được hộp cháo.Nhưng mẹ cương quyết không cho nên bé đành thôi....bé nằm phễnh bụng trên giường,lâu lâu lại lật người qua lại xem xét.Trông bé nằm đáng yêu lắm .....
Hơn 10h tối thấy có tiếng động dưới sàn,Meg ghé mắt nhìn xuống [vì Meg nằm tầng hai] thấy mẹ đang lấy cháo cho bé ăn.Nghe con bé thì thào :
-Mẹ xin chú chưa?
-Rồi!
-Chú chưa cho mà.
-Mẹ xin rồi.
Đúng là trẻ con,chỉ biết thật chứ không biết dối trá như người lớn.
Bé ăn hết hộp cháo lại leo lên giường nằm ngủ.Sáng 4h Meg thức giấc nhìn thấy một cảnh tượng hết sức.....đáng yêu : hai mẹ con ngủ ngược chiều nhau,bé ôm chân mẹ như đang ôm gấu bông,áo kéo lên tới ngực,phơi bụng ra,chân vắt chéo qua chân mẹ,tay thì ngậm trong miệng.Thiệt,nhìn thấy cảnh ấy chỉ muốn ngày mai lấy chồng ròi sinh con cho rồi.
Thế đấy,hành trình của bé từ Tuy Hòa vào Sg chỉ vọn vẹn trong hai từ : ĂN với NGỦ.
À,lúc mẹ hỏi bé đi tàu có vui không.Bé trả lời rằng " Tàu nó nhún"
***********************************
Nhờ bé mà Meg nhận ra nhiều thứ rất vui :
-Hai thứ trên người trẻ nhỏ đáng yêu nhất chính là bàn chân với đôi tay : bé mập,chân ục núc,trắng hồng,mấy ngón chân nhỏ xíu xinh xinh .Tay cũng thế,nhỏ bé và mềm mại.
-Trẻ nhỏ đáng yêu nhất là lúc mới thức dậy,còn gái ngủ : bé hua chân hua tay,gãi đầu gãi tai liên tục.Khuông mặt còn in hắng vết mềm chiếu,mắt dáo dác nhình xung quanh.
-Cái mùi đáng yêu nhất chính là mùi sữa ở trẻ nhỏ : ngọt ngào,thơm phức như trẻ mới được tắm trong sữa vậy.
-Đứa con chính là cuộc sống của người mẹ
**************************************
Quả thật nhìn thấy bé chỉ ước ao sau này mình có một đứa con như thế.Nếu được,có lẽ Meg sẽ bồng bé đi khoe khắp làng khắp xóm,cứ ôm bé mãi trong lòng.Giờ chỉ muốn lấy chồng để sinh con,sinh thật nhiều con,thật nhiều thiên thân nhỏ
P/S : cái hình không rõ lắm,vì tàu rung quá nên Meg chụp không rõ được.

No comments: