Thursday, September 16, 2010

Đêm không ngủ và bệnh viện

11:50 PM, 8/9/2010, tầng 2, bệnh viện Nhiệt Đới.
30 viên gạch, chiều dài mỗi viên là 40 cm, vị chi là 12m.
12m với 8 bệnh nhân, 8 giường xếp, 8 người nhà, 8 cái chiếu đơn và lỉnh kỉnh bao nhiêu là đồ đạc.
Trời nóng, không quạt, không gió nốt.
Đêm bệnh viện.
Ku Ry đang ngủ. Thằng bé bị sốt xuất huyết.
Tầng 1 có hai người, một người đàn ông và một người đàn ông. Tầng 2 có hai người, tôi và một người đàn ông. Bốn người còn thức.


1/1/2010 - 8/9/2010.
Trung tâm khám bệnh Hòa Hảo, bệnh viện Chợ Rẫy, bệnh viện Chấn thương chỉnh hình, bệnh viện Tai - Mũi - Họng, bệnh viện Ung Bướu, bệnh viện Triều An, bệnh viện Nhiệt đới và một lần dừng xe trước bệnh viện Mắt.
Saigon có bao nhiêu bệnh viện nhỉ?
Trên yellowpages.vn có hết không?


11:55 PM.
Tôi không thích bệnh viện, không thích chứ không phải là ghét. Bệnh viện cần cho cuộc sống con người. Tôi chỉ ghét phòng hậu phẫu và những đêm thức trắng ở bệnh viện mà thôi.
Tôi không thích Chợ Rẫy và Hòa Hảo. Nó đông quá, đầy ắp những mùi người.
Ung Bướu thì tối và đau khổ.
Tôi cũng không thích Chấn thương và Chỉnh hình. Tôi thường quay đi khi nhìn thấy gương mặt ngơ ngác của những đứa trẻ mà tay, chân hoặc cả hai đang đăng bột, bị nẹp. Tôi mệt mỏi và lạnh người khi nhìn thấy những vết thương bưng mủ, tím rịm. Bạn đã bao giờ nhìn thấy nào đinh, nào ốc, hay cả những thanh kim loại dài bắt vào da thịt con người chưa? Tôi nghĩ chẳng ai mà khoái nhìn thấy thế đâu nhỉ. Tôi cũng vậy, tôi cũng không khoái.


12:05.
Cô vợ nhỏ nhỏ ngồi dậy lau mồ hôi cho chồng. Âu yếm và ngọt ngào.
Cô nằm xuống và ngủ tiếp.
Bệnh nhân thứ 3 vẫn quạt, bằng tay, liên hồi. Bà vợ đang ngủ.


Bệnh viện Triều An và Tai - Mũi - Họng tuy cũ nhưng sạch và không đầy mùi người.
Bệnh viện Nhiệt Đớt mới xây nên hiển nhiên sạch và thoáng đãng.
Viện Mắt thì tôi không biết. Tôi chưa vào, và cũng chẳng có ước muốn được vào.


Ku Ry có vẻ ngủ say.
Người đàn ông dãy bên kia ngó tôi chằm chằm. Có lẽ ông tự hỏi như vầy:"Con nhỏ đó viết cái gì ấy nhỉ?" (Tôi đang viết tay).
À, sao chỉ mỗi dãy hành lang em tôi nằm là không có quạt nhỉ? Dãy hành lang bên kia có mà :-?


12:15.
Ku Ry mở mắt, vươn người, rồi nhắm mắt ngủ tiếp.
Ku cậu trắng nhất trong số 8 "ông chủ giường xếp". Ku cậu sinh ra và lớn lên ở Đà Lạt - quê ngoại tôi. Không phải em ruột, là em họ. Nhưng ở cái đất Saigon này, cậu là gia đình của tôi.

12:20.
Phía góc trái tầng trệt, so với góc đứng của tôi, có một chiếc xe lăn, còn mới và còn nguyên.
Có ai đó, ở căn phòng nào đó, ở cái lầu 2 này, cứ thỉnh thoảng lại ho lớn, có vẻ đau.
Người đàn ông đầu hành lang đang châm nước. Ông cũng không ngủ.
Trong cái bệnh viện này, vào lúc này, có bao nhiêu người không ngủ?. Và ngay lúc này đây, trong lòng Saigon, có bao nhiêu người còn thức?

12:25.
Trời bắt đầu dịu hơn, thi thoảng có chút gió.
Trời tối đen, không sao.

12:30.
Tôi quay về chiếc chiếu đơn của mình, tựa lưng vào ba lô. Uống ngụm nước và ngó xung quanh. Buông bút.

12:40.
Tôi đọc phụ lục của cuốn từ điển Anh - Việt.
Bible: Kinh Thánh.
Gia đình tôi thờ Phật.
Tôi đã mua một cuốn sách, tóm tắt về Kinh Thánh, của nhà xuất bản Tôn giáo. Tôi đã không đọc nó như một tài liệu về Tôn giáo - Tín ngưỡng, mà như một tài liệu về Văn hóa. Thú vị!.
Bible bao gồm Old Testtament, New Testament và Apocrypha.

Capital city.
Một tay che phần quốc gia, tôi đoán dựa trên tên thủ đô.
Kết quả: 65/222 Quốc gia và vùng lãnh thổ.
Độ vài năm nữa thôi, tỷ lệ này không biết còn được 30/222 không nữa?
À, phát hiện ra thủ đo của Turkey là Ankara. Tôi cứ bị nhầm lẫn là Istanbul :)

12:50.
Mỏi mắt quá, không viết nữa, cũng chẳng đọc nữa. Mệt!