Saturday, May 23, 2009

Ghen tình bạn


Khi giữ ai đó bên cạnh một thời gian rất lâu, họ dường như trở thành một phần của ta, không hẳn là điều kiện đủ mà là điều kiện cần. Và ta luôn đinh ninh rằng họ sẽ mãi vẫn thế, bên cạnh ta. Nhưng một khi tình cảm bị san sẽ, mọi chuyện sẽ khác. Mọi thứ sẽ thay đổi, không phải bên ngoài mà từ bên trong. Những rạn nứt nhỏ li ti lan dần thành những vệt lốm đốm trên bề mặt tình cảm, rồi bánh trướng mãnh liệt thành những hố sâu. Không phải phản bội, vì vốn dĩ nó không phải là tình yêu nam nữ. Cũng không phải đoạn tuyệt, vì bản chất của nó là vĩnh cữu, là một thứ người ta thường gọi là tình bạn. Vậy tại sao khi bạn mình san sẽ sự quan tâm, mà vốn dĩ trước kia dành cho mình nhiều nhất, cho một người khác thì bản thân lại khó chịu đến thế, thất vọng và buồn đến thế. Đó là bản chất của con người, luôn ích kỉ và tham lam, cái gì vốn dĩ từ trước đến nay nó là của mình thì dù thế nào đi nữa nó vẫn phải là của riêng mình. Tôi xin mạn phép gọi nó là "ghen trong tình bạn". Sỡ dĩ tôi gọi là ghen vì nó cũng có nhiều điểm giống với cái nghĩa thông thường được phủ lên từ ghen. Nó cũng xuất hiện khi ta dành tình cảm quá nhiều cho một ai đó, cũng xuất phát từ nhu cầu chiếm hữu người ta yêu thương, và cũng là sự bực dọc và muộn phiền khi bị san sẽ tình cảm. Vậy nên chung quy lại, trong mọi loại tình cảm đều có sự ghen.

Nhưng ghen trong tình bạn có khác với tình yêu không? Xin thưa, hiển nhiên là có. Khác ở chỗ là người ta không bao giờ biết rằng bạn mình "đang ghen", và thực ra thì cái ghen trong tình bạn không thường được bộc lộ ra ngoài, hoặc thử có bộc lộ ra bên ngoài thì không phải ai cũng đủ tinh tế để cảm nhận được. Sự ghen ấy diễn ra âm thầm và lặng lẽ trong tâm hồn và cả lí trí của người đang ghen. Sự khó chịu bực dọc sẽ thường xuyên xuất hiện bên trong mối quan hệ, người ghen dù không biểu hiện ra bên ngoài nhưng thực chất bên trong đã bắt đầu có sự xáo trộn, những suy nghĩ sai lệch về chính người bạn của mình. Điều tốt đẹp nhất có thể xảy ra là biết cách điều chỉnh cảm xúc của bản thân để giữ gìn một tình bạn đẹp, cố gắng không đặt một ai đó lên quá cao, hoặc quan trọng hóa họ quá mức. Và điều tồi tệ nhất là sự gãy đỗ của một tình bạn.
Và mình thì không bao giờ muốn có thêm bất cứ gãy đỗ nào nữa.

Monday, May 18, 2009

[...] - 19


Tệ lắm rồi, quá tệ, cái chuyện học hành càng ngày càng chẳng ra sao. Càng học càng thấy mình chẳng hợp chút nào với tài chính. Dù vẫn học bình thường, làm bài đầy đủ, tiểu luận hay gì cũng ok hết. Nhưng để có thể say mê đào sâu cho cái quỷ tài chính này thì không cách nào làm được. Thê thảm rồi.
Có lẽ sau khi tốt nghiệp sẽ theo học một khóa về quản trị marketing, hay đại loại một thứ gì đó vừa liên quan đến kinh tế vừa dính đến sáng tạo, vậy mới hợp với mình. Chán quá chán.

Thursday, May 7, 2009

[...] - 18



Lúc nào cũng thấy đêm dài, dài đến não nề.

Nếu sống một mình, có lẽ mình sẽ chẳng bao giờ ngủ. Thế lại hay, không ngủ thì sẽ thức.
Tại sao ngồi trong đêm luôn khiến con người có cảm giác yếu đuối khó tả, cứ luôn ao ước có người ngồi kề bên. Rõ ràng đang ngồi trong vòng tay của đêm đấy thôi, được đêm ôm ấp vỗ về, thế mà vẫn cô đơn, vẫn hụt hẫng, vẫn nặng lòng.

Wednesday, May 6, 2009

Bạn và bè


Mọi người vẫn thường nói chắc tôi có nhiều bạn lắm, tôi hay cười và bảo rằng, bè thì nhiều chứ bạn không bao nhiêu. Mọi người lại cười ồ lên. Uh, bạn và bè, gọi nôm na là bạn bè, nhưng thật sự khác nhau nhiều lắm.
Quả thật, chính bản thân tôi cũng không thể phân định chính xác đâu là bạn, đâu là bè. Có khi ngay lúc này đây, họ thật sự gần bên ta, yêu thương ta, nhưng đến một ngày đẹp trời nào đó, họ sẽ làm ta đau. Bạn, đối với tôi, là người sẽ không bao giờ làm tôi đau một cách cố ý, sẽ thật sự trung thành với tình cảm tôi dành cho họ, và hơn hết họ có thể làm mọi điều vì tôi. Tôi thật sự hạnh phúc vì tôi đã có những người bạn như vậy. Họ làm tôi hạnh phúc, làm tôi cười lớn, lau nước mắt và ôm tôi vào lòng, ru vỗ mỗi khi tôi nặng lòng. Và tôi cũng sẵn sàng làm mọi điều vì họ. Chúng tôi nương tựa nhau để không ai sụp đổ. Còn bè? Tôi có nhiều, những mối quan hệ xã giao, thậm chí có những mối quan hệ thân thiết đến mức ai nhìn vào cũng nghĩ là bạn thân lắm, nhưng tôi vẫn chỉ để người đó ở mức "bè". Không phải tôi quá khắt khe, mà tôi sợ một tình bạn "ngắn hạn" chưa qua "tôi luyện" sẽ mau chóng đỗ vỡ. Với tôi, tình bạn cũng như tình yêu, tôi không muốn có bất cứ sự đỗ vợ nào. Vì dù ai đúng ai sai, một khi bước ra khỏi một đỗ vỡ thì chẳng ai lành lặn cả.