Friday, November 21, 2008

Gió cuốn đi


Đêm dài, tôi thức canh đêm
Ru nỗi nhớ vào giấc nồng không mộng mị
Ru kỉ niệm ngủ yên trong tiềm thức
Ru lòng mình thôi khóc mãi niềm đau
Dù đã biết không thể nào níu giữ
Nhưng sao lòng mãi nhấn nhá mong chờ
Dù đã biết không có gì là mãi mãi
Sao lòng này cứ hi vọng điều viễn vông
Người đi rồi, xa rời tôi vĩnh viễn
Mang theo cả một quãng đời yên ả
Gấp vội theo chút kỷ niệm nhỏ nhoi
Ngắn quá! không dài được thêm ư bạn hiền
Nhanh quá! gió cuốn trôi tất cả với tay không theo kịp
Nhoài người ôm lấy...ta nằm trên đất lạnh
Gió cuốn đi rồi, cuốn đi rồi

No comments: