Wednesday, May 1, 2013

[...] - 37

Cũng đã đến lúc để mọi thứ về lại chỗ vốn dĩ luôn dành cho nó.
Điều tất yếu của cuộc sống là cái gì không phải là của mình thì mãi mãi cũng chẳng là của mình, dù cố gắng cách mấy đi chăng nữa. Đau đấy, hụt hẫng đấy nhưng rồi sẽ về với cái gọi là "trạng thái cân bằng". Nghĩ cũng lạ, không phải là lần đầu sảy chân nhưng vẫn như mới, thậm chí rất thật.
Điều khiển cảm xúc? từng rất tự tin với điều này. Giờ thì không dám vỗ ngực nói thế nữa đâu. Buồn cười!
Không làm được gì nhiều, chỉ giữ lấy giới hạn để bảo toàn những tổn thương vẫn ngày ngày âm ĩ không ngừng.
Thương, vậy thì đừng làm người khổ, và cũng giữ cho bản thân đừng dày lên những tổn thương nữa.
Vậy là sẽ ổn thôi.