Monday, July 28, 2014

[...] - 42


Cuối cùng thì lời nói cũng rời môi. Giấc mơ cũng vừa kịp tàn khi ngày lên. Cái kết cũng đã thôi giẫy dụa, rồi chết giấc. Vẫn luôn lẩm nhẩm nơi lòng sâu phải để lại tất cả mơ mộng nơi quá khứ, nhưng khó hơn bản thân luôn tin.
Dạo gần đây có được người quen cho một lọ thuốc bổ trợ giấc ngủ nên cũng đã ngủ lại được chút ít. Nhưng sâu thẳm lại nhen nhóm một ước muốn quái dị, liệu uống một lúc hết tất thảy thì có quên được tất cả hay không. Nhiều khi vẫn để những ý nghĩ tiêu cực nhảy muốn tự tung tự tác như thế. Nhưng những khi ấy lại thấy bản thân thư thả đến lạ. An lành trong tăm tối. 
Không còn nhớ lần cuối cùng mình mặc một bộ quần áo toàn màu đen là từ khi nào, chắc lâu lắm rồi. Nhưng vẫn nhớ được cảm giác dễ chịu và an lành khi khoác lên mình màu sắc đó. Màu đen là tập hợp của các màu, mà thật ra thì chẳng có gì ngoài tăm tối và u uất. Tự dưng lại thèm muốn có được cảm giác ấy lần nữa. Tăm tối và u uất.