Thursday, October 2, 2008

[...] - 7


Mưa cả ngày, buồn.
Rủ con bé đi cafe, không đi. Tội nó, mưa.
Rủ con mèo, đang thi anh văn mày ạ.
Rủ anh Tuấn, mưa ở nhà nghe nhạc vui hơn.
Muốn rủ một ai đó, kiếm lấy một góc quán cafe nhỏ nhỏ, ôm lấy tác cafe nóng hổi thơm lừng, hít hà khói thơm bốc lên thoang thoảng và nhấp từng ngụm nhỏ đắng đắng ngọt ngọt. Nhưng không ai đi hết.
Định đi một mình, nhưng sợ ngồi một mình ...sẽ khóc. Và mình, từ lâu rồi, không muốn khóc nữa.
Trước, mình thích mưa lắm, hễ trời mưa là vui tít mắt. Nhưng không biết tự bao giờ, mưa là nỗi buồn, nỗi ám ảnh về một người nào đó. Một người nào đó đã giết mưa chết hẳn, không giãy giụa dù chỉ một lần. Mưa trong tôi chết rồi.
Có đôi khi, thôi thúc tận cùng trong lòng, tôi thích đi lang thang lòng vòng đâu đó. Không cần biết là đi đâu, đến đâu, cứ bon bon trên xe là đã đủ lắm rồi. Cứ bon bon như thế mà lòng mình nhẹ ghê gớm.
Có một khoảng thời gian, tôi thích vác xe chạy lòng vòng ngoài đường, quận 3 rồi quận 1, rồi lại quận 3. Không phải tôi yêu thích gì mấy shop thời trang, những trung tâm đắt tiền ở hai quận này. Đơn giản, tôi ở quận 3, và chỉ biết vài đường ở quận 3 và quận 1. Hồi ấy, tôi không hề muốn có người đi cùng, cứ lùi lũi một mình dắt xe đi, một mình dắt xe về. Vậy mà thanh thản hơn nhiều.
Thế mà giờ đây, sao tôi cứ cần có người bên cạnh mình? Sao tôi cứ muốn mượn ai đó một bờ vai để mà dựa dẫm chứ? Hay tôi sợ cô đơn? Hay tệ hơn nữa, tôi đã trở nên yếu đuối quá mức rồi? Tôi không muốn như thế, tôi muốn mạnh mẽ, không muốn yếu đuối dựa dẫm vào ai. Chắc tôi đã mở lòng rồi. Nhưng có lẽ đó là một sai lầm, tôi không nên làm thế, quả thật không nên làm thế. Mày sai lầm mất rồi, sai lầm mất rồi!

3 comments:

Betty Q said...

Bắt đầu dựa dẫm là bắt đầu có lòng tin vào người khác đấy =].

Nhà QQ mở cửa rộng thênh mà lâu lâu mới có ng vào gõ =D.

Betty Q said...

Uh, thôi cứ cốc cốc mấy entry mới cũng được =P.

Cái đó thì đã hẳn, nhưng mà cứ loay hoay hoài thì lại kẹt vào nỗi buồn khốn cùng của chính mình. Trong đời mình có nhiều người lắm, có người tin được, có người ko, lầm lẫn cũng là điều khó tránh, Q cũng mới gặp gần đây, dù sao thì vẫn còn những người mình ko sai lầm khi tin tưởng cơ mà.

Xí Muội said...

tớ cũg thik mưa,nhưg h thì ghét rồi.mỗi lần đi dưới mưa,lạnh,lại k có ai để làm mìh ấm,đâm ra ghét mưa luôn