Monday, January 27, 2014

Để ước mơ đi

Tôi có một ước mơ, một trong những số ước mơ của đời người. Tôi có một căn hộ nho nhỏ, chừng 40m2, sống cùng với đứa con gái nhỏ của mình. Không quan tâm đến vai trò của người đàn ông đời mình, vì vốn dĩ tôi không biết có ai có thể chịu đựng được mình không. Tôi hay mơ và ước muốn như thế, hồi chưa xa lắm. Không phải vì chạy theo mốt bà mẹ đơn thân để chứng tỏ mình đây tài giỏi hay mạnh mẽ gì. Đơn giản là tôi gặp khó khăn trong cảm xúc và xác định mối quan hệ với ai đó. Tôi cũng không thuộc loại người có niềm tin mãnh liệt vào tình yêu. Nói như thế không có nghĩa là tôi chẳng biết yêu và không cần được yêu, ai mà chẳng cần chứ. Chỉ là tôi không đủ mạnh mẽ để yêu ai đó, thế thôi. Và vì không tự tin có thể mang lại hạnh phúc được cho ai nên tốt nhất là đừng cuốn ai vào đời mình.
Tôi hay nghĩ vẫn vơ về đứa con gái. Không phải trọng nữ khinh nam, vì cảm thấy nếu ở một mình thì nuôi con gái sẽ ổn hơn. Nuôi con trai mà không có người cha ở bên thì sợ mình không dạy nổi con thành đấng nam nhi.
Năm qua tháng qua, giờ đây tự dưng lại thấy ngại việc có một cô con gái. Tự hỏi nếu con cũng nhạy cảm giống mình thì con sẽ rất khổ. Mình cũng sợ phải nuôi dạy một đứa con quá giàu cảm xúc và nhạy cảm vì lúc nào cũng dễ dàng làm tổn thương đến con. Mọi người hay nói con cái lớn lên không có cha rất tội. Mình lại nghĩ khác, cái đáng sợ nhất là đứa bé sớm chấp nhận mất mát này và trưởng thành nhanh hơn về mặt cảm xúc. Mình sợ rồi một ngày nào đó, khi bị bạn bè chọc ghẹo khi không có cha, con sẽ ôm mình và nói "Con không sao, mẹ à, con có mẹ mà". Như thế với mình còn đau hơn gấp trăm lần. Nghĩ lại thấy bản thân mình ác quá, rất ích kỷ, đáng lẽ không nên có suy nghĩ như thế.
Nhưng đời còn dài, không biết rồi ra sao nữa.

No comments: